古詩詞大全網 - 成語大全 - 《三字經》帶拼音全文

《三字經》帶拼音全文

《三字經》帶拼音全文如下:

rén zhīchūxìng běn shàn

人之初,性本善。

xìng xiāng jìn xí xiāng yuǎn

性相近,習相遠。

gǒu bú jiào xìng nǎi qiān

茍不教,性乃遷。

jiào zhīdào guì yǐzhuān

教之道,貴以專。

xīmèng mǔzé lín chǔ

昔孟母,擇鄰處。

zǐbù xué duàn jīzhù

子不學,斷機杼。

dòu yān shān yǒu yì fāng

竇燕山,有義方。

jiào wǔzǐmíng jù yáng

教五子,名俱揚。

yǎng bú jiào fù zhīguò

養不教,父之過。

jiào bù yán shīzhīduò

教不嚴,師之惰。

zǐbù xué fēi suǒyí

子不學,非所宜。

yòu bù xué lǎo hé wéi

幼不學,老何為。

yù bù zhuó bù chéng qì

玉不琢,不成器。

rén bù xué bù zhīyì

人不學,不知義。

wèi rén zǐfāng shào shí

為人子,方少時。

qīn shīyǒu xí lǐyí

親師友,習禮儀。

xiāng jiǔlíng néng wēn xí

香九齡,能溫席。

xiào yú qīn suǒdāng zhí

孝於親,所當執。

róng sì suì néng ràng lí

融四歲,能讓梨。

tì yú zhǎng yí xiān zhī

弟於長,宜先知。

shǒu xiào tì cì jiàn wén

首孝弟,次見聞。

zhīmǒu shù shí mǒu wén

知某數,識某文。

yīér shí shí ér bǎi

壹而十,十而百。

bǎi ér qiān qiān ér wàn

百而千,千而萬。

sān cái zhětiān dì rén

三才者,天地人。

sān guāng zhěrì yuè xīng

三光者,日月星。

sān gāng zhějūn chén yì

三綱者,君臣義。

fù zǐqīn fūfù shùn

父子親,夫婦順。

yuēchūn xià yuēqiūdōng

曰春夏,曰秋冬。

cǐsì shí yùn bù qióng

此四時,運不窮。

yuēnán běi yuēxīdōng

曰南北,曰西東。

cǐsì fāng yìng hūzhōng

此四方,應乎中。

yuēshuǐhuǒmù jīn tǔ

曰水火,木金土。

cǐwǔxíng běn hūshù

此五行,本乎數。

yuērén yì lǐzhì xìn

曰仁義,禮智信。

cǐwǔcháng bù róng wěn

此五常,不容紊。

dào liáng shūmài shǔjì

稻粱菽,麥黍稷。

cǐliù gǔrén suǒshí

此六谷,人所食。

mǎniú yáng jīquǎn shǐ

馬牛羊,雞犬豕。

cǐliù chù rén suǒsì

此六畜,人所飼。

yuēxǐnù yuēāi jù

曰喜怒,曰哀懼。

ài wù yù qīqíng jù

愛惡欲,七情具。

páo tǔgé mù shí jīn

匏土革,木石金。

sīyǔzhú nǎi bāyīn

絲與竹,乃八音。

gāo zēng zǔfù ér shēn

高曾祖,父而身。

shēn ér zǐzǐér sūn

身而子,子而孫。

zì zǐsūn zhì xuán zēng

自子孫,至玄曾

nǎi jiǔzú rén zhīlún

乃九族,人之倫。

fù zǐēn fūfù cóng

父子恩,夫婦從。

xiōng zé yǒu dì zé gōng

兄則友,弟則恭。

zhǎng yòu xù yǒu yǔpéng

長幼序,友與朋。

jūn zé jìng chén zé zhōng

君則敬,臣則忠。

cǐshí yì rén suǒtóng

此十義,人所同。

fán xùn méng xūjiǎng jiū

凡訓蒙,須講究。

xiáng xùn gǔmíng jù dòu

詳訓詁,明句讀。

wéi xué zhěbì yǒu chū

為學者,必有初。

xiǎo xué zhōng zhì sì shū

小學終,至四書。

lún yǔzhěèr shí piān

論語者,二十篇。

qún dì zǐjì shàn yán

群弟子,記善言。

mèng zǐzhěqīpiān zhǐ

孟子者,七篇止。

jiǎng dào dé shuōrén yì

講道德,說仁義。

zuò zhōng yōng zǐsībǐ

作中庸,子思筆。

zhōng bù piān yōng bú yì

中不偏,庸不易。

dà xiǎo dàì zhù lǐjì

大小戴,註禮記。

shù shèng yán lǐyuè bèi

述聖言,禮樂備。

yuēguó fēng yuēyǎsòng

曰國風,曰雅頌。

hào sì shīdāng fěng yǒng

號四詩,當諷詠。

shījì wáng chūn qiūzuò

詩既亡,春秋作。

yù bāo biǎn bié shàn è

寓褒貶,別善惡。

sān zhuàn zhěyǒu gōng yáng

三傳者,有公羊。

yǒu zuǒshì yǒu gǔliáng

有左氏,有谷梁。

jīng jì míng fāng dú zǐ

經既明,方讀子。

cuōqí yào jì qí shì

撮其要,記其事。

wǔzǐzhěyǒu xún yáng

五子者有荀揚。

wén zhōng zǐjí lǎo zhuāng

文中子,及老莊。

jīng zǐtōng dú zhūshǐ

經子通,讀諸史。

kǎo shì xì zhīzhōng shǐ

考世系,知終始。

zì xīnóng zhì huáng dì

自羲農,至黃帝。

hào sān huáng jūshàng shì

號三皇,居上世。

táng yǒu yú hào èr dì

唐有虞,號二帝。

xiāng yīxùn chēng shèng shì

相揖遜,稱盛世。

xià yǒu yǔshāng yǒu tāng

夏有禹,商有湯。

zhōu wén wǔchēng sān wáng

周文武,稱三王。

xià chuán zǐjiātiān xià

夏傳子,家天下。

sì bǎi zǎi qiān xià shè

四百載,遷夏社。

tāng fá xià guó hào shāng

湯伐夏,國號商。

liù bǎi zǎi zhì zhòu wáng

六百載,至紂亡。

zhōu wǔwáng shǐzhūzhòu

周武王,始誅紂。

bābǎi zǎi zuì cháng jiǔ

八百載,最長久。

zhōu zhé dōng wáng gāng zhuì

周轍東,王綱墜。

Chěng gān gēshàng yóu shuì

逞幹戈,尚遊說。

shǐchūn qiūzhōng zhàn guó

始春秋,終戰國。

wǔbà qiáng qīxióng chū

五霸強,七雄出。

yíng qín shì shǐjiān bìng

嬴秦氏,始兼並。

chuán èr shì chǔhàn zhēng

傳二世,楚漢爭。

gāo zǔxīng hàn yè jiàn

高祖興,漢業建。

zhì xiào ping wáng mǎng cuàn

至孝平,王莽篡。

guāng wǔxīng wéi dōng hàn

光武興,為東漢。

sì bǎi nián zhōng yú xiàn

四百年,終於獻。

wèi shǔwú zhēng hàn dǐng

魏蜀吳,爭漢鼎。

hào sān guó qì liǎng jìn

號三國,迄兩晉。

song qí jì liáng chén chéng

宋齊繼,梁陳承。

wéi nán cháo dūjīn líng

為南朝,都金陵。

běi yuán wèi fēn dōng xi

北元魏,分東西。

yǔwén zhōu yǔgāo qí

宇文周,與高齊。

dài zhì suí yì tǔyǔ

迨至隋,壹土宇。

bú zài chuan shītǒng xù

不再傳,失統緒。

táng gāo zǔqǐyì shī

唐高祖,起義師。

chú suí luàn chuàng guó jī

除隋亂,創國基。

èr shí chuán sān bǎi zǎi

二十傳,三百載。

liáng miè zhīguó nǎi gǎi

梁滅之,國乃改。

liáng táng jìn jí hàn zhōu

梁唐晉,及漢周。

chēng wǔdài jiēyǒu yóu

稱五代,皆有由。

yán sòng xīng shòu zhōu shàn

炎宋興,受周禪。

shí bāchuán nán běi hùn

十八傳,南北混。

liáo yǔjīn dì hào fēn

遼與金,帝號紛。

dài miè liáo sòng yóu cún

迨滅遼,宋猶存。

zhì yuán xīng jīn xù xiē

至元興,金緒歇。

yǒu sòng shì yì tong miè

有宋世,壹同滅。

bìng zhōng guó jiān róng dí

並中國,兼戎狄。

míng tài zǔjiǔqīn shī

明太祖,久親師。

chuán jiàn wén fāng sì sì

傳建文,方四祀。

qiān běi jīng yǒng lè sì

遷北京,永樂嗣。

dài chóng zhēn méi shān shì

迨崇禎,煤山逝。

qīng tài zǔyīng jǐng mìng

清太祖,膺景命。

jìng sì fāng kè dà dìng

靖四方,克大定。

zhì xuān tǒng nǎi dà tóng

至宣統,乃大同。

shí èr shì qīng zuò zhōng

十二世,清祚終。

dú shǐzhěkǎo shí lù

讀史者,考實錄。

tōng gǔjīn ruò qīn mù

通古今,若親目。

kǒu ér song xīn ér wéi

口而誦,心而維。

cháo yú sīxīyú sī

朝於斯,夕於斯。

xīzhòng ní shīxiàng tuó

昔仲尼,師項橐。

gǔshèng xián shàng qín xué

古聖賢,尚勤學。

zhào zhōng ling dú lǔlún

趙中令,讀魯論。

bǐjì shì xué qiěqín

彼既仕,學且勤。

pīpú biān xiāo zhú jiǎn

披蒲編,削竹簡。

bǐwú shūqiězhīmiǎn

彼無書,且知勉。

tóu xuán liáng zhuīcì gǔ

頭懸梁,錐刺股。

bǐbú jiào zì qín kǔ

彼不教,自勤苦。

rú náng yíng rú yìng xuě

如囊螢,如映雪。

jiāsuīpín xué bú chuò

家雖貧,學不輟。

rú fù xīn rú guà jiǎo

如負薪,如掛角。

shēn suīláo yóu kǔzhuó

身雖勞,猶苦卓。

sūlǎo quán èr shí qī

蘇老泉,二十七。

shǐfāfèn dú shūjí

始發奮,讀書籍。

bǐjì lǎo yóu huǐchí

彼既老,猶悔遲。

ěr xiǎo shēng yí zǎo sī

爾小生,宜早思。

ruò liáng hào bāshí èr

若梁灝,八十二。

duì dà tíng kuí duōshì

對大廷,魁多士。

bǐjì chéng zhòng chēng yì

彼既成,眾稱異。

ěr xiǎo shēng yí lì zhì

爾小生,宜立誌。

yíng bāsuì néng yǒng shī

瑩八歲,能詠詩。

mì qīsuì néng fù qí

泌七歲,能賦棋。

bǐyǐng wù rén chēng qí

彼穎悟,人稱奇。

ěr yòu xué dāng xiào zhī

爾幼學,當效之。

cài wén jīnéng biàn qín

蔡文姬,能辨琴。

xiè dào yùn néng yǒng yín

謝道韞,能詠吟。

bǐnǚzǐqiěcōng mǐn

彼女子,且聰敏。

ěr nán zǐdāng zì jǐng

爾男子,當自警。

táng liú yàn fāng qīsuì

唐劉晏,方七歲。

jǔshén tóng zuò zhèng zì

舉神童,作正字。

bǐsuīyòu shēn yǐshì

彼雖幼,身已仕。

ěr yòu xué miǎn ér zhì

爾幼學,勉而致。

yǒu wéi zhěyì ruò shì

有為者,亦若是。

quǎn shǒu yè jīsīchén

犬守夜,雞司晨。

gǒu bù xué hé wéi rén

茍不學,曷為人。

cán tǔsīfēng niàng mì

蠶吐絲,蜂釀蜜。

rén bù xué bù rú wù

人不學,不如物。

yòu ér xué zhuàng ér xíng

幼而學,壯而行。

shàng zhì jūn xià zé mín

上致君,下澤民。

yáng míng shēng xiǎn fù mǔ

揚名聲,顯父母。

guāng yú qián yù yú hòu

光於前,裕於後。

rén yí zǐjīn mǎn yíng

人遺子,金滿贏。

wǒjiào zǐwéi yì jīng

我教子,惟壹經。

qín yǒu gōng xì wú yì

勤有功,戲無益。

jiè zhīzāi yí miǎn lì

戒之哉,宜勉力。