謙虛
[ qiān xū ]1.虛心,不誇大自己的能力或價值;沒有虛誇或自負;不魯莽或不壹意孤行。 2.說謙虛的話。
謙恭
[ qiān gōng ]謙遜恭謹。
謙遜
[ qiān xùn ]不自大或不虛誇。
謙讓
[ qiān ràng ]謙虛地禮讓或退讓。
自謙
[ zì qiān ]自抱謙遜態度。
謙和
[ qiān hé ]謙遜易接近。
謙敬
[ qiān jìng ]謙遜恭敬。
謙卑
[ qiān bēi ]謙虛,不自高自大。
謙抑
[ qiān yì ]猶謙遜。
謙雅
[ qiān yǎ ]謙虛儒雅。
謙持
[ qiān chí ]謙遜自持。
謙卻
[ qiān què ]辭謝推讓。
謙懼
[ qiān jù ]
謙虛謹慎,小心翼翼。
謙素
[ qiān sù ]謙恭恬淡。
謙套
[ qiān tào ]客套。
謙厚
[ qiān hòu ]謙遜厚道。
謙降
[ qiān jiàng ]猶謙下。 不自高自大。
謙道
[ qiān dào ]謙遜之道。
謙良
[ qiān liáng ]謙虛善良。
壹謙四益
[ yī qiān sì yì ]謙虛能使人得到好些益處。
謙尊而光
[ qiān zūn ér guāng ]尊者謙虛而顯示其美德。
謙讓未遑
[ qiān ràng wèi huáng ]遑:閑暇。 謙讓都來不及。指不好意思接受別人的推崇。
謙虛謹慎
[ qiān xū jǐn shèn ]形容人虛心禮讓,小心謹慎。
謙謙君子
[ qiān qiān jūn zǐ ]指謙虛而嚴格要求自己的人。
益謙虧盈
[ yì qiān kuī yíng ]猶謙受益,滿招損。
者者謙謙
[ zhě zhě qiān qiān ]和和氣氣、唯唯諾諾的樣子。
謙虛敬慎
[ qiān xū jìng shèn ]形容人虛心禮讓,小心謹慎。 同“謙虛謹慎”。
謙恭下士
[ qiān gōng xià shì ]舊時指 達 官 貴 人 對地位不高但有才德的人謙虛而有禮貌。
黃公好謙
[ huáng gōng hào qiān ]指人過分謙虛。
謙躬下士
[ qiān gōng xià shì ]猶言謙恭下士。謙虛恭敬地對待地位比自己低的士人。
妳謙我讓
[ nǐ qiān wǒ ràng ]謙:謙讓。指雙方互相謙讓。